7/12/2011, 15:41
Ngôn ngữ lập trình (Programming languages)
Thật không may, máy tính không thể hiểu được phát âm tiếng anh thong thường hay bất kỳ ngôn ngữ tự nhiên nào. Ngôn ngữ duy nhất mà chúng có thể trực tiếp hiểu được được gọi mà mã máy (ngôn ngữ máy). Ở đây là số 1 và 0 (mã nhị phân) được xử lý bởi CPU.
Tuy nhiên, mã máy là một phương tiện giao tiếp rất khó viết. Vì lý do này, chúng ta sử dụng ngôn ngữ tượng trưng (trừu tượng) dễ hiểu. Sau đó, bằng một chương trình đặc biệt, ngôn ngữ này sẽ được chuyển sang ngôn ngữ máy. Ví dụ, hợp ngữ sử dụng những từ viết tắt như: ADD, SUB,MPY để biểu diễn các lệnh (*chỉ thị). Các mã ghi nhớ giống như các nhãn kết hợp dễ dàng với các nội dung mà nó tham chiếu.
Ngôn ngữ cơ bản, đây là ngôn ngữ lập trình tương tự như một phiên bản ngôn ngữ máy, được biết đến là ngôn ngữ bậc thấp (low- level languages). Trong các ngôn ngữ này, mỗi lệnh tương đương với một lệnh mã máy duy nhất. và ngôn ngữ lập trình chuyển đổi ra mã máy bằng một chương trình đặc biệt được gọi là trình biên dịch hợp ngữ (assembler). Nhưng ngôn ngữ này vẫn tương đối phức tạp và hạn chế với những máy cụ thể.
Để tạo các ngôn ngữ lập trình dễ viết và khắc phục những vấn đề trong giao tiếp giữa các loại máy khác nhau, ngôn ngữ bậc cao đã được ra đời (thiết kế) như BASIC, COBOL, FORTRAN hay Pascal. Nhưng ngôn ngữ này định hướng và việc khắc phục lỗi thay vì định hướng vào máy móc. Những chương trình được viết bởi một trọng các ngôn ngữ trên ( được biết đến là mã nguồn chương trình) chuyển đổi thành ngôn ngữ bậc thấp bởi một phương tiện được gọi là trình biên dịch (compiler) ( tạo ra các chương trình đối tượng). Trong quá trình biên dịch, một câu lệnh ở ngôn ngữ bậc cao thường được dịch ra rất nhiều câu lệnh (chỉ lênh) mã máy.
Con người truyền đạt các lệnh với máy tính bằng ngôn ngữ trừu tượng và sự truyền đạt có thể đơn giản hơn, rộng hơn nữa các ứng dụng của máy tính cũng sẽ được thực hiện. Các nhà khoa học làm việc trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo và các máy tính thế hệ tiếp theo có thể hiểu ngôn ngữ của con người.
Thật không may, máy tính không thể hiểu được phát âm tiếng anh thong thường hay bất kỳ ngôn ngữ tự nhiên nào. Ngôn ngữ duy nhất mà chúng có thể trực tiếp hiểu được được gọi mà mã máy (ngôn ngữ máy). Ở đây là số 1 và 0 (mã nhị phân) được xử lý bởi CPU.
Tuy nhiên, mã máy là một phương tiện giao tiếp rất khó viết. Vì lý do này, chúng ta sử dụng ngôn ngữ tượng trưng (trừu tượng) dễ hiểu. Sau đó, bằng một chương trình đặc biệt, ngôn ngữ này sẽ được chuyển sang ngôn ngữ máy. Ví dụ, hợp ngữ sử dụng những từ viết tắt như: ADD, SUB,MPY để biểu diễn các lệnh (*chỉ thị). Các mã ghi nhớ giống như các nhãn kết hợp dễ dàng với các nội dung mà nó tham chiếu.
Ngôn ngữ cơ bản, đây là ngôn ngữ lập trình tương tự như một phiên bản ngôn ngữ máy, được biết đến là ngôn ngữ bậc thấp (low- level languages). Trong các ngôn ngữ này, mỗi lệnh tương đương với một lệnh mã máy duy nhất. và ngôn ngữ lập trình chuyển đổi ra mã máy bằng một chương trình đặc biệt được gọi là trình biên dịch hợp ngữ (assembler). Nhưng ngôn ngữ này vẫn tương đối phức tạp và hạn chế với những máy cụ thể.
Để tạo các ngôn ngữ lập trình dễ viết và khắc phục những vấn đề trong giao tiếp giữa các loại máy khác nhau, ngôn ngữ bậc cao đã được ra đời (thiết kế) như BASIC, COBOL, FORTRAN hay Pascal. Nhưng ngôn ngữ này định hướng và việc khắc phục lỗi thay vì định hướng vào máy móc. Những chương trình được viết bởi một trọng các ngôn ngữ trên ( được biết đến là mã nguồn chương trình) chuyển đổi thành ngôn ngữ bậc thấp bởi một phương tiện được gọi là trình biên dịch (compiler) ( tạo ra các chương trình đối tượng). Trong quá trình biên dịch, một câu lệnh ở ngôn ngữ bậc cao thường được dịch ra rất nhiều câu lệnh (chỉ lênh) mã máy.
Con người truyền đạt các lệnh với máy tính bằng ngôn ngữ trừu tượng và sự truyền đạt có thể đơn giản hơn, rộng hơn nữa các ứng dụng của máy tính cũng sẽ được thực hiện. Các nhà khoa học làm việc trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo và các máy tính thế hệ tiếp theo có thể hiểu ngôn ngữ của con người.